Lang thang trên con đường xưa quen thuộc những kỉ niệm xưa chầm chậm quay về như mới ngày hôm qua. Những con đường những hang cây vẫn hiện ra trong cái nắng chiều yếu ớt của một ngày tàn. Nhưng giờ đây chỉ còn mình em đơn độc. Giận hờn, tiếc nuối, nhớ nhung? Nghĩa lý gì đây khi anh đã xa em mãi mãi. Em muốn mình quên anh để long nhẹ nhõm hơn nhưng không thể. Anh là gì nhỉ? Là gió, là mây, là một anh nhìn nào đó, khẽ lướt qua đời em rồi tan vào khoảng không vô định. Em cố tưởng tượng, cố hoài niệm để nhận ra 1 ánh nhìn quen thuộc nhưng vô vọng.M
Anh ah! A sẽ cứ vẫn là gió, cú phiêu bạt và ngao du, cứ đi và đi mãi. T/Y của em không đủ sức để níu giữ bước chân anh, em sẽ là cây đứng đợi gió quay về. Nhưng đó có phải là gió của ngày xưa, gió của 1 thời em yêu anh tha thiết.
Anh ah! A sẽ cứ vẫn là gió, cú phiêu bạt và ngao du, cứ đi và đi mãi. T/Y của em không đủ sức để níu giữ bước chân anh, em sẽ là cây đứng đợi gió quay về. Nhưng đó có phải là gió của ngày xưa, gió của 1 thời em yêu anh tha thiết.