hlongtvx

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

forum na`y la^.p ra ko ngoa`i mu.c djch' jai? trj, la` chj'nh.ko ba`n chuye^n. chj'nh trj. nghe pa con.(^.^)


    Chong chenh !!!

    bengoc_94
    bengoc_94
    mem mới
    mem mới


    Tổng số bài gửi : 32
    Join date : 06/09/2009
    Age : 29
    Đến từ : quang tri

    Chong chenh !!! Empty Chong chenh !!!

    Bài gửi  bengoc_94 Tue Sep 08, 2009 6:58 pm

    Thỉnh thoảng hok biết sao lại muốn ngồi 1 mình yên tĩnh mặc dù sự thật là đang cần có người ở bên cạnh, quan tâm.

    Thỉnh thoảng nói những câu mà thực sự hok hề muốn nói ra nhưng cuối cùng vẫn xù lâu nhím nhắm mắt mà nói mặc dù biết tổn thương hok chỉ có ở người nghe.

    Thỉnh thoảng mệt mỏi lắm đấy nhưng vẫn phải nhe răng ra cười đơn giản vì biết, cái cười này hok chỉ để nói với bản thân: ta ơi ! cố lên mà còn dành cho cả những người đang nhìn vào ta với đôi mắt lo lắng.

    Thỉnh thoảng muốn bỏ đi đâu đó thật xa không yahoo, hok skype, hok nghe điện thoại để xem...có ai đó thật sự quan tâm đến ta hok? Những lúc đó, ta cần chỉ 1 bờ vai thôi, dựa vào thảnh thơi, quên hết cả mệt nhọc.

    THỉnh thoảng muốn nhắm mắt thật sự chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ thật sâu, để rồi sau đó bỏ lại tất cả những gì của ngày hôm qua, và sống hết mình cho ngày hôm nay - 1 ngày mới.

    Thỉnh thoảng muốn bước lại thật gần, thật gần với những người ta yêu, chỉ để nói với họ rằng: ta yêu họ, yêu nhiều lắm. Nhưng ta lại hok thể bước qua chính bản thân mình để đến bên họ. Lời yêu khó nói đến như thế sao?

    Thỉnh thoảng ta thấy thật chông chênh. Tất cả dường như đều đang quay lưng về phía ta, rời xa ta. Để rồi chỉ ta với 1 góc trời, hok bè bạn, hok người thân, hok 1 lời an ủi khi ta vấp ngã, hok 1 lời động viên, khen thưởng khi ta cán đích. Là họ rời xa ta hay chính ta đang rời xa họ để chui vào vỏ ốc của mình.

    Ta thật mâu thuẫn phải hok nhưng ta vẫn tồn tại vì đơn giản con người là thế. Nhưng thỉnh thoảng vẫn chỉ là thỉnh thoảng thôi. Những lúc chông chênh ấy hok quá nhiều mà chỉ xuất hiện đôi lúc để ta tự nhìn lại mình và cân bằng tất cả. và ta biết : ta hok thể sống thiếu những người mà ta yêu thương. Cái vỏ ốc kia chẳng là gì vì ta biết HỌ YÊU TA THEO ĐÚNG NGHĨA CỦA NÓ..............

      Hôm nay: Tue May 07, 2024 7:47 pm